Trong Bất Động Sản Trừ Tà (tên tiếng Anh: Sell Your Haunted House), Jung Yong Hwa vào vai Oh In Bum. Ban đầu, Oh In Bum là một kẻ lừa đảo, thường đến các toà nhà tạo ra ma giả và xuất hiện với tư cách kẻ trừ tà để trục lợi. Oh In Bum hoàn toàn không biết mình có tố chất của một “ông đồng”, thậm chí còn là một “ông đồng” siêu xịn.
“Ông đồng” là người có thể chất dễ bị ma nhập. Để trừ tà, pháp sư cần phải có một “ông đồng” là cộng sự. Trong Bất Động Sản Trừ Tà, khi hồn ma nhập vào “ông đồng”, pháp sư sẽ dùng một cây trâm đặc biệt đâm vào ngực và qua đó giúp linh hồn được siêu thoát.
Hong Ji Ah (Jang Na Ra) là một nữ pháp sư trừ tà thứ thiệt. Sau khi gặp gỡ Hong Ji Ah, Oh In Bum mới nhận ra “tài năng” bị ma nhập của mình và trở thành “ông đồng” làm việc cho cô.
Sau khi trở thành “ông đồng”, Oh In Bum dần nhớ ra được những ký ức thuở nhỏ và hiểu được lý do của những hiện tượng lạ khi đó. Khi còn là một cậu bé, Oh In Bum thỉnh thoảng sẽ mất ký ức và như trở thành một con người khác. Việc này thậm chí đã gây ra một số chuyện có hậu quả nặng nề khiến Oh In Bum hồi bé vô cùng khổ sở. Như có lần Oh In Bum đã đánh một người bạn bị thương nhưng hoàn toàn không nhớ gì.
Hiện tượng này chỉ chấm dứt khi Oh In Bum được chú tặng một chiếc vòng cổ và luôn mang theo nó cho đến tận khi trưởng thành. Đến tận bây giờ, Oh In Bum vẫn luôn đeo vòng cổ, chỉ tháo ra mỗi khi “đi làm”.
Trong một lần “đi làm”, Oh In Bum gặp một cậu bé cũng có thể chất “ông đồng”. Cậu bé bị hồn ma một cụ già quanh quẩn trong nhà nhập vào, nửa đêm xuống bếp lục đường để ăn, vô tình doạ mẹ cậu bé sợ quá bất tỉnh. Có lẽ do nhớ lại tuổi thơ đã từng sợ hãi và cô đơn của mình, Oh In Bum đã tháo chiếc vòng của mình ra cho cậu bé.
Ai ngờ, “bà chủ” Hong Ji Ah không hề khen ngợi hành động đấy của “nhân viên” mà phũ phàng nói luôn đó là hành động dư hơi. Vì không phải ai cũng có khả năng trở thành “ông đồng” khi lớn lên. Cậu bé kia càng lớn, càng tiếp xúc với nhiều bạn bè, đặc biệt là nếu có bạn gái thì năng lượng cũng sẽ tự cân bằng, khi đó “khả năng” này cũng sẽ phai dần và biến mất.
Giải thích xong, “bà chủ” ném cho “nhân viên” Oh In Bum một cái nhìn nửa phần coi thường, nửa phần cười nhạo, “khuyến mãi” một nụ cười nhếch mép như có như không. Từ nhỏ đến lớn Oh In Bum không hề “mài mòn” đi “tài năng” bị ma nhập, hoá ra là do ế quá lâu năm đây mà. Khi nhận ra “sự thật” này, đến Oh In Bum cũng tự sốc nữa. Đã dễ bị ma nhập lại còn chưa từng có người yêu, số sao mà khổ quá vầy nè!