Câu chuyện được truyền cảm hứng từ Brittany Natale.
Tôi vẫn luôn là chính mình, cho đến khi…
Tôi là chị cả trong gia đình 4 chị em, cha mẹ tôi ly hôn từ khi tôi còn bé, vì thế người nuôi nấng tôi là bà ngoại. Những tổn thương tâm lý đến từ gia đình đã làm bản thân tôi luôn cô lập mình với mọi người khi vẫn còn ở tuổi cắp sách đến trường.
Dần dà, chúng biến thành sự tự ti nặng nề, tôi luôn cảm thấy căng thẳng, áp lực và không thể hòa nhập với môi trường xung quanh. Bạn biết tôi đã cố gắng như thế nào để thoát khỏi sự tự ti của mình không? Tôi mặc lên mình những bộ đồ thật gò bó, thử những hairstyle thật kì dị để mọi người thấy tôi sành điệu, cool ngầu. Tôi gia nhập các CLB diễn kịch, hợp xướng, cổ vũ và tham gia hoạt động tình nguyện
Về đến nhà, tôi đọc không ngừng nghỉ vô số tạp chí Làm đẹp và thời trang. Tôi muốn biến sự tự ti thành một thói quen gì đó tích cực hơn, và tôi đã thành công, tôi thực sự cảm thấy tự tin hơn, sang chảnh hơn. Và tôi luôn dang rộng cánh tay giúp đỡ những người bạn “out-trend”, chưa biết gì về làm đẹp của mình. Nó quả là một quá trình tốn nhiều công sức, nhưng tôi sẵn lòng. Điều này cũng tạo ra một số thay đổi nhất định trong các mối quan hệ của tôi.
Bạn trai tôi từng là bạn thân của tôi, sau đó mối quan hệ sang trang mới khi chúng tôi bước vào trung học. Chúng tôi tiếp tục hẹn hò đến những năm cuối cấp thì dần rạn nứt vì những bất đồng trong quan điểm cá nhân, tôi vẫn luôn đam mê thời trang và làm đẹp, còn anh thì hoàn toàn không đồng ý với chúng.
Anh muốn tôi chỉ trang điểm thật ít, cấm tôi sử dụng lipstick và cực kì nóng nảy khi thấy tôi dùng sơn móng tay màu đỏ. Ấy thế mà vì yêu, tôi vẫn đồng ý sơn móng tay của mình màu hồng nude suốt 3 năm liền khi ở bên anh ấy đấy, bạn tin được không?! Giờ nhìn lại, thấy mình thật ngây thơ quá.
Tôi vẫn luôn xem đam mê của mình là “liều thuốc” trị tự ti và những bất an trong lòng, và không được theo đuổi đam mê của mình khiến tôi có 1 khoảng thời gian không mấy là vui vẻ. Tôi bị cấm cửa khỏi cái thế giới mà tôi muốn được khám phá. Tôi chỉ được phép phá cách để làm tóc và trang điểm trong mỗi lần CLB nhảy của trường có dịp thi đấu giao hữu với các CLB khác, và thế là bao nhiêu eyeshadow, mi giả, kim tuyến, tôi đều sử dụng cho hết.
Rồi thì tôi và anh chia tay nhau. Thực sự rất khó khăn, tôi cảm thấy hụt hẫng, trống rỗng, như rằng mình đang trong một cơ thể không phải của mình, nhưng tôi biết, tôi sẽ lại được là chính mình.
Hành trình tìm lại chính mình sau tan vỡ!
Cánh cửa này đã đóng, cánh cửa khác lại mở ra. Tôi không còn lo nghĩ liệu sẽ có ai trách móc nếu tôi dùng son môi, nếu eyeshadow của tôi có quá sậm màu, hay liệu sơn móng tay của tôi có đỏ quá hay không. Tôi vùi mình vào thế giới của làm đẹp và thời trang, tôi chạm gần đến đam mê của bản thân hơn bao giờ hết.
Càng dấn sâu hơn, tôi lại có thêm càng nhiều cơ hội gặp gỡ những con người cùng đam mê, và họ đều là những con người thật tuyệt vời! Họ yêu thích thời trang, nghệ thuật và làm đẹp, họ còn giới thiệu cho tôi những địa điểm mua mĩ phẩm gần nhất như Sephora chả hạn. Tôi tiếp tục tìm hiểu về đam mê của mình, và bắt đầu viết về nó trên giấy bút, trên blog. Cảm giác mới tuyệt vời làm sao.
Tôi nhận ra, nhờ vào makeup và hair-style, tôi có thể bộc lộ rất nhiều khía cạnh tâm lý và cảm xúc bên trong mình. Phong cách làm đẹp thể hiện phong cách sống của tôi, tôi mua thỏi son tôi muốn mua, tôi mặc cái đầm tôi thấy đẹp, và tôi sẵn sàng dành vài tiếng ra chỉ để xem hết thử hết các loại serum đang bày bán tại drugstore gần nhà. Tôi dành nhiều thời gian chăm lo cho bản thân hơn để rồi từ đó nhận ra, những tổn thương cũ trong tôi cũng dần dần trở nên nhẹ nhàng.
Đừng hiểu lầm, tôi vẫn là tôi, là Brittany, nhưng tôi của hôm nay là một bản thể tuyệt vời hơn ngày hôm qua. Chia tay lại chính là chìa khóa đẩy tôi ra ngoài thế giới mới, một thế giới mà tôi có thể đắm mình vào những điều mà bản thân vẫn hằng ao ước, và tôi cũng tìm ra một mối quan hệ mới, bền vững và hạnh phúc hơn nhiều, đó là mối quan hệ với chính bản thân mình.